𨀈𬧐內容

恪別𡧲版𢯢𢷮𧵑「龐德公」

281 bytes added 、 𣈜15𣎃4𢆥2016
no edit summary
空固𥿂略𢯢𢷮
空固𥿂略𢯢𢷮
𣳔3: 𣳔3:
== 局𠁀 ==
== 局𠁀 ==
德公居住𨕭岣嶗魚梁𡧲瀧沔在𪰂南峴山{{ref|2}}、𣗓曾𠓨城府、自耕作𫅹園、婦𨤯待膮如客;𣅶擬𢥷時隊巾整齊、𡓮𣦍𥐇抵𢭮彈讀冊爫𣡝、色𩈘嚴肅{{ref|3}}。
德公居住𨕭岣嶗魚梁𡧲瀧沔在𪰂南峴山{{ref|2}}、𣗓曾𠓨城府、自耕作𫅹園、婦𨤯待膮如客;𣅶擬𢥷時隊巾整齊、𡓮𣦍𥐇抵𢭮彈讀冊爫𣡝、色𩈘嚴肅{{ref|3}}。
德公共各名士襄陽羅[[司馬徽]]、[[龐統]]𣎏關係親切、常穿聚合、𢴾船𨔈瀧、空𦁽𦁂之、隨便暢適{{ref|2}}。德公噲司馬徽羅水鏡、[[諸葛亮]]羅臥龍、龐統羅鳳雛{{ref|4}}。𣎏𠞺司馬徽𦤾家德公、﨤𣅶翁𠫾咏、徽朱別插𣎏客𦤾𨔈、促𠽖婦𡥵𧵑德公爫粓、遣𣱆𠬠番𢪱𡲤。德公𧿨𧗱、𠓨𥊣家𥪝﨤司馬徽、空煩𢙱𪨀鬧、拯兮分別主客{{ref|5}}。司馬徽𡮈欣德公10歲、𠄜翁爫英、常噲羅龐公。「爲勢𠊛𠁀𪾭『公』羅𠸛𧵑德公」{{ref|6}}。諸葛亮每𠞺𦤾家德公、調𣍁𥚄敬謹{{ref|7}}。龐統羅𡥙𣱆𧵑德公、少時𣗓浽名、只𣎏翁䀡重翁咱。司馬徽𢖖欺訥𡀯𢭲統、𣍊𠳒𠸦𠿿德公別𥆾𠊛{{ref|8}}。


== 考證 ==
== 考證 ==
𣳔8: 𣳔10:
# {{note|2}} 酈道元——水經注、'''沔水2''':𡧲沔水𣎏魚梁洲、羅坭於𧵑龐德公。(龐)士元𤯨於𪰂南瀧漢、在南白沙𦓡𠊛𠁀噲羅塳𡐙爫𠚢白沙曲丕。司馬德操𤯨於𪰂北宅洲、𣼽𪝕近噲<ref>原文:望衡對宇。'''望衡'''義羅近噲、譬喻:紀昀——閱微草堂筆記、槐西雜志3:甲與乙、望衡而居、皆宦裔也。暫譯:甲吧乙、於邊競膮、調羅後裔下人丕。'''宇'''羅份家𠁑𠃅軒、對欺義羅家;'''對宇'''義羅2𡾵家對面膮。'''望衡對宇'''羅成語形容䋦關係𣼽𪝕近噲</ref>、歡情自接、𢴾船𨖅瀧<ref>原文:'''褰'''(爰)'''裳'''(幨襖)羅泛詞指行動𨖅瀧。譬喻:[[經詩]]、'''鄭風、褰裳''':「子惠𢖵咱、爰幨𤂬(瀧)溱。」[[葛洪]]——抱朴子、'''廣譬''':爰幨抵越過滄海、𨅸𪱮𦓡趂𨖲九玄。</ref>、隨便<ref>原文:率爾、羅動詞摹寫樣𡲈空被𤉜𢯜之。譬喻:[[晉書]]、'''文苑傳、袁宏''':謝尚欺鎮牛渚、𣎀秋因𦝄𤏬、率爾(隨便)共左右微服𢴾船𨕭[[長江]]</ref>暢適<ref>原文:休暢</ref>。
# {{note|2}} 酈道元——水經注、'''沔水2''':𡧲沔水𣎏魚梁洲、羅坭於𧵑龐德公。(龐)士元𤯨於𪰂南瀧漢、在南白沙𦓡𠊛𠁀噲羅塳𡐙爫𠚢白沙曲丕。司馬德操𤯨於𪰂北宅洲、𣼽𪝕近噲<ref>原文:望衡對宇。'''望衡'''義羅近噲、譬喻:紀昀——閱微草堂筆記、槐西雜志3:甲與乙、望衡而居、皆宦裔也。暫譯:甲吧乙、於邊競膮、調羅後裔下人丕。'''宇'''羅份家𠁑𠃅軒、對欺義羅家;'''對宇'''義羅2𡾵家對面膮。'''望衡對宇'''羅成語形容䋦關係𣼽𪝕近噲</ref>、歡情自接、𢴾船𨖅瀧<ref>原文:'''褰'''(爰)'''裳'''(幨襖)羅泛詞指行動𨖅瀧。譬喻:[[經詩]]、'''鄭風、褰裳''':「子惠𢖵咱、爰幨𤂬(瀧)溱。」[[葛洪]]——抱朴子、'''廣譬''':爰幨抵越過滄海、𨅸𪱮𦓡趂𨖲九玄。</ref>、隨便<ref>原文:率爾、羅動詞摹寫樣𡲈空被𤉜𢯜之。譬喻:[[晉書]]、'''文苑傳、袁宏''':謝尚欺鎮牛渚、𣎀秋因𦝄𤏬、率爾(隨便)共左右微服𢴾船𨕭[[長江]]</ref>暢適<ref>原文:休暢</ref>。
# {{note|3}} '''襄陽記''':龐德公羅𠊛襄陽。𤯨𨕭沔水於𪰂南峴山、𣗓曾𠓨城府。躬耕田里、夫妻待膮如賓(客)、擬𢥷時正巾端坐(𡓮)、琴(彈)書(冊)自𣡝、𧡊色𩈘翁嚴肅。
# {{note|3}} '''襄陽記''':龐德公羅𠊛襄陽。𤯨𨕭沔水於𪰂南峴山、𣗓曾𠓨城府。躬耕田里、夫妻待膮如賓(客)、擬𢥷時正巾端坐(𡓮)、琴(彈)書(冊)自𣡝、𧡊色𩈘翁嚴肅。
# {{note|4}} '''Tương Dương ký''': Gia Cát Khổng Minh là Ngọa Long, Bàng Sĩ Nguyên là Phượng Sồ, Tư Mã Đức Tháo là Thủy Kính, đều là lời của Bàng Đức Công vậy.
# {{note|4}} '''襄陽記''':諸葛孔明羅臥龍、龐士元羅鳳雛、司馬德操羅水鏡、調羅𠳒𧵑龐德公丕。
# {{note|5}} '''Tương Dương ký''': Tư Mã Đức Tháo từng ghé thăm Công, gặp lúc Công sang sông Miện, tế tự mộ tổ tiên. Đức Tháo vào thẳng nhà trong, gọi vợ con của Công, sai họ nhanh chóng làm cơm, nói: "[[Từ Thứ|Từ Nguyên Trực]] đã nói, có khách đang đến cùng ta và Công đàm luận." Vợ con ông đều chia nhau (làm việc), vái chào (Đức Tháo) ở dưới sảnh đường, vất vả bày biện (thực phẩm), Một lúc sau, Đức Công về, vào thẳng nhà trong gặp mặt (Đức Tháo), không biết ai là khách nữa.
# {{note|5}} '''襄陽記''':司馬德操曾𥇚探公、﨤𣅶公𨖅瀧沔、祭祀墓祖先。德操𠓨𥊣家𥪝、噲婦𡥵𧵑公、差𣱆𨘱𨙛爫粓、訥:「[[徐庶|徐元直]]㐌訥、𣎏客當𦤾共咱吧公談論。」婦𡥵翁調支膮(爫役)、𣍁嘲(德操)於𠁑廳堂、𢪱𡲤排辦(食品)、𠬠𣅶𢖖、德公𧗱、𠓨𥊣家𥪝﨤𩈘(德操)、空別唉羅客姅。
# {{note|6}} '''Tương Dương ký''': Đức Tháo nhỏ hơn Đức Công 10 tuổi, thờ ông làm anh, gọi là "Bàng Công". Vì thế người đời cho rằng "Công" là tên của "Đức Công", không phải vậy.
# {{note|6}} '''襄陽記''':德操𡮈欣德公10歲、𠄜翁爫英、噲羅「龐公」。爲勢𠊛𠁀朱哴「公」羅𠸛𧵑「德公」、空沛丕。
# {{note|7}} '''Tương Dương ký''': Khổng Minh mỗi lần đến nhà ông, một mình vái lạy dưới sàng, Đức Công không yêu cầu dừng lại ngay.
# {{note|7}} '''襄陽記''':孔明每𠞺𦤾家翁、𠬠𨉟𣍁𥚄𠁑床、德公空要求𥩯吏𣦍。
# {{note|8}} '''Tương Dương ký''': Thống là tòng tử của Đức Công, thiếu thời chưa được biết đến, duy Đức Công trọng ông, năm 18 tuổi, sai đi gặp Đức Tháo. Đức Tháo cùng (Thống) nói chuyện, xong thì than rằng: "Đức Công quả là biết người, đây thực là thịnh đức vậy!"
# {{note|8}} '''襄陽記''':統羅從子𧵑德公、少時𣗓得別𦤾、唯德公重翁、𢆥18歲、差𠫾﨤德操。德操共(統)訥𡀯、衝時嘆哴:「德公果羅別𠊛、低實羅盛德丕!」
# {{note|9}} '''Tương Dương ký''': Kinh Châu mục Lưu Biểu mấy lần mời mọc, không thể khuất. Bèn tự đi thăm hỏi, nói với Công rằng: "Bảo toàn một tấm thân, sao bằng được bảo toàn thiên hạ?" Công cười nói: "Ổ hồng, hộc trên rừng cao, chiều có chỗ đậu; hang rùa, giải dưới suối sâu, đêm có chỗ nghỉ. Hành vi cử chỉ <ref>Nguyên văn: 趋舍行止, '''Xu xá hành chỉ'''. Xu xá (趋舍, Xu: đi, xá: dừng) và hành chỉ (行止, hành: đi, chỉ: dừng) đều có nghĩa là hành vi cử chỉ</ref> cũng là hang ổ của người ta vậy. Nhưng đều là nơi đậu nghỉ mà thôi, thiên hạ không có chỗ nào được bảo toàn." (Công) buông cày trên gò, vợ con nhổ cỏ đằng trước. Biểu trỏ mà hỏi rằng: "Tiên sanh khổ cư làm ruộng mà không chịu nhận bổng lộc, thì về sau lấy gì để lại cho con cháu đây?" Công đáp: "Người đời đều để lại những thứ gây nguy hại, nay chỉ mình tôi để lại những thứ giúp an lành. Dù thứ để lại bất đồng, nhưng chẳng phải là không có gì để lại." Biểu hỏi: "Là sao vậy?" Công đáp: "Xưa [[Đế Nghiêu|Nghiêu]], [[Đế Thuấn|Thuấn]] đem hải nội thụ bề tôi, mà không dựa vào tình cảm, bỏ con trai ở nơi thảo mãng, mà không tỏ vẻ thương xót. Đan Chu, Thương Quân vô cùng ngu xuẩn, lại được chết an lành <ref>Nguyên văn: 得全首领以没, Hán Việt: đắc toàn thủ lĩnh dĩ một, Tạm dịch: được toàn đầu (thủ) cổ (lĩnh) mà chết</ref>. [[Hạ Vũ|Vũ]], [[Thành Thang|Thang]] dù lấy bốn bể làm quý, lại đem nước cho riêng thân nhân, khiến [[Hạ Kiệt|Kiệt]] bị đày ra Nam Sào, [[Trụ Vương|Trụ]] bị treo đầu trên cờ [[Nhà Chu|Chu]], còn tông tộc của họ bị bắt giữ. (Vũ, Thang) sao không xét đến Đan Chu, Thương Quân? Hoàn cảnh của họ là nguyên nhân gây nguy hại vậy. Chu Công nhiếp chánh thiên hạ, thì giết anh trai. Giả sử anh em Chu Công ăn canh rau lê, hoắc, sống dưới mái lợp cỏ bồng, hao, há có cái hại như vậy à!" Biểu thở dài mà bỏ về.
# {{note|9}} '''Tương Dương ký''': Kinh Châu mục Lưu Biểu mấy lần mời mọc, không thể khuất. Bèn tự đi thăm hỏi, nói với Công rằng: "Bảo toàn một tấm thân, sao bằng được bảo toàn thiên hạ?" Công cười nói: "Ổ hồng, hộc trên rừng cao, chiều có chỗ đậu; hang rùa, giải dưới suối sâu, đêm có chỗ nghỉ. Hành vi cử chỉ <ref>Nguyên văn: 趋舍行止, '''Xu xá hành chỉ'''. Xu xá (趋舍, Xu: đi, xá: dừng) và hành chỉ (行止, hành: đi, chỉ: dừng) đều có nghĩa là hành vi cử chỉ</ref> cũng là hang ổ của người ta vậy. Nhưng đều là nơi đậu nghỉ mà thôi, thiên hạ không có chỗ nào được bảo toàn." (Công) buông cày trên gò, vợ con nhổ cỏ đằng trước. Biểu trỏ mà hỏi rằng: "Tiên sanh khổ cư làm ruộng mà không chịu nhận bổng lộc, thì về sau lấy gì để lại cho con cháu đây?" Công đáp: "Người đời đều để lại những thứ gây nguy hại, nay chỉ mình tôi để lại những thứ giúp an lành. Dù thứ để lại bất đồng, nhưng chẳng phải là không có gì để lại." Biểu hỏi: "Là sao vậy?" Công đáp: "Xưa [[Đế Nghiêu|Nghiêu]], [[Đế Thuấn|Thuấn]] đem hải nội thụ bề tôi, mà không dựa vào tình cảm, bỏ con trai ở nơi thảo mãng, mà không tỏ vẻ thương xót. Đan Chu, Thương Quân vô cùng ngu xuẩn, lại được chết an lành <ref>Nguyên văn: 得全首领以没, Hán Việt: đắc toàn thủ lĩnh dĩ một, Tạm dịch: được toàn đầu (thủ) cổ (lĩnh) mà chết</ref>. [[Hạ Vũ|Vũ]], [[Thành Thang|Thang]] dù lấy bốn bể làm quý, lại đem nước cho riêng thân nhân, khiến [[Hạ Kiệt|Kiệt]] bị đày ra Nam Sào, [[Trụ Vương|Trụ]] bị treo đầu trên cờ [[Nhà Chu|Chu]], còn tông tộc của họ bị bắt giữ. (Vũ, Thang) sao không xét đến Đan Chu, Thương Quân? Hoàn cảnh của họ là nguyên nhân gây nguy hại vậy. Chu Công nhiếp chánh thiên hạ, thì giết anh trai. Giả sử anh em Chu Công ăn canh rau lê, hoắc, sống dưới mái lợp cỏ bồng, hao, há có cái hại như vậy à!" Biểu thở dài mà bỏ về.
# {{note|10}} '''Tương Dương ký''': Về sau dắt vợ con lên Lộc Môn sơn, nói thác là hái thuốc, người ta không biết ở đâu.
# {{note|10}} '''Tương Dương ký''': Về sau dắt vợ con lên Lộc Môn sơn, nói thác là hái thuốc, người ta không biết ở đâu.
Anonymous user