𨀈𬧐內容

恪別𡧲版𢯢𢷮𧵑「戰爭越南」

7.739 bytes added 、 𣈜30𣎃6𢆥2015
𣳔182: 𣳔182:
=== 階段 1960–1965 ===
=== 階段 1960–1965 ===
階段1960–1965羅階段[[越南民主共和]]公開後楯仍𠊛[[越共|共産沔南]]吧扒頭𨑻軍浸入沔南。<ref>Đại hội Đại biểu toàn quốc lần thứ 3 của [[Đảng Lao động Việt Nam]], phần Niên biểu toàn khoá ''URL đã dẫn ở phía trên''</ref> 仍𠊛共産沔南成立[[𩈘陣民族解放沔南越南]]吧[[軍解放沔南越南|軍解放沔南]]。𥪝欺𪦆、花旗𠢞越南共和進行戰略[[計劃Staley-Taylor|戰爭特别]]。雖然、軍解放吻勝勢𨕭戰場、打仍戰役𡘯殺各都市。總統吳廷琰空檢刷浽恐慌政治吧被[[會同軍人革命(越南、1963)|會同軍人革命]]島政。越南共和𡢐𪦆接俗恐慌朱𦤾欺[[阮文紹]]爫總統。
階段1960–1965羅階段[[越南民主共和]]公開後楯仍𠊛[[越共|共産沔南]]吧扒頭𨑻軍浸入沔南。<ref>Đại hội Đại biểu toàn quốc lần thứ 3 của [[Đảng Lao động Việt Nam]], phần Niên biểu toàn khoá ''URL đã dẫn ở phía trên''</ref> 仍𠊛共産沔南成立[[𩈘陣民族解放沔南越南]]吧[[軍解放沔南越南|軍解放沔南]]。𥪝欺𪦆、花旗𠢞越南共和進行戰略[[計劃Staley-Taylor|戰爭特别]]。雖然、軍解放吻勝勢𨕭戰場、打仍戰役𡘯殺各都市。總統吳廷琰空檢刷浽恐慌政治吧被[[會同軍人革命(越南、1963)|會同軍人革命]]島政。越南共和𡢐𪦆接俗恐慌朱𦤾欺[[阮文紹]]爫總統。
==== 背景沔北 ====
{{正|戰爭越南 (沔北, 1960-1965)}}
[[Thập niên 1960]] là thời kỳ nở rộ của khối Xã hội Chủ nghĩa và đã xuất hiện mầm mống chia rẽ giữa hai cường quốc hàng đầu trong khối là Liên Xô và Trung Quốc về các vấn đề tư tưởng, đường lối cách mạng<ref>Ford, Harold P., ''Calling the Sino-Soviet Split'', Studies in Intelligence, Winter 1998-99</ref>. Nhất là từ khi Liên Xô rút hết các cố vấn khỏi Trung Quốc sau năm 1960.
Tại [[Liên Xô]] và [[Đông Âu]] hình thức kinh tế tập trung và kế hoạch hóa đang phát huy các mặt tích cực của nó. Liên Xô tập trung mọi nguồn lực, bất chấp hậu quả sau này, cố đạt cho bằng được những chỉ tiêu kinh tế, chính trị được cho là ưu thế của hệ thống xã hội chủ nghĩa để tranh đua với Hoa Kỳ vai trò lãnh đạo thế giới. Việc phóng thành công [[vệ tinh nhân tạo]] đầu tiên của loài người ([[Sputnik 1]]) và đưa người đầu tiên vào vũ trụ ([[Yuri Gagarin]]) là biểu tượng của một siêu cường đang thắng thế. Liên Xô và Hoa Kỳ - hai kẻ thù tư tưởng - sẵn sàng đối chọi nhau ở mọi vấn đề quốc tế. Và Việt Nam là một trong những nơi mà hai bên muốn thể hiện điều đó.
Liên Xô tuy đã có [[vũ khí hạt nhân|vũ khí nguyên tử]] từ năm [[1949]]<ref>[http://vietsciences.free.fr/biographie/physicists/edwardteller.htm Edward Teller (1908 - 2003) cha đẻ bom nguyên tử] Vietsciences truy cập ngày 6-9-2007</ref> nhưng ưu thế quân sự của Hoa Kỳ vẫn áp đảo. Do đó Liên Xô vẫn e ngại sự quá căng thẳng với Hoa Kỳ và chỉ viện trợ cho miền Bắc ở mức đủ để xây dựng một "chủ nghĩa xã hội" cho đến thời điểm này.
Trong thập niên 1960 quan điểm của Liên Xô về chiến tranh Việt Nam đã có nhiều thay đổi. Từ quan điểm cùng chung sống hòa bình của Nikita Khrushchev trong chính trị quốc tế, nghĩa là phía Liên Xô muốn có sự chung sống giữa hai nhà nước Việt Nam và thống nhất thông qua trưng cầu dân ý với sự giúp đỡ quân sự hạn chế đến ủng hộ đấu tranh vũ trang làm cách mạng bằng bạo lực của Leonid Brezhnev với viện trợ quân sự to lớn cho miền Bắc Việt Nam. Khi Khrushchev bị hạ bệ, [[Leonid Ilyich Brezhnev|Leonid Brezhnev]] lên thay, ban đầu chính sách của Liên Xô vẫn giữ nguyên nhưng đến đầu năm 1965, tân thủ tướng Liên Xô, Kosygin, thăm Bắc Kinh, Hà Nội, Bình Nhưỡng nhằm hai mục đích hàn gắn quan hệ Xô – Trung và ngăn chặn hoạt động quân sự của Mỹ ở Việt Nam.
Trong chuyến thăm Hà Nội, tháp tùng Kosygin có các chuyên viên tên lửa. Và ngày 10 tháng 2 năm 1965, Liên Xô và Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ký [[Hiệp ước hỗ trợ kinh tế và quân sự Việt - Xô]]. Từ đây sự giúp đỡ quân sự của Liên Xô cho miền Bắc ngày càng tăng và đóng vai trò quan trọng trong chiến tranh Việt Nam.
Đến thời điểm này cách tiếp cận của họ đã khác: viện trợ cho miền Bắc Việt Nam nhiều hơn<ref name="Chi vien">[http://www.vnn.vn/dulieu/2005/04/409835/ ''Những nguồn chi viện lớn cho cách mạng Việt Nam''], VietNamNet truy cập ngày 6-9-2007</ref>. Đây cũng là thời kỳ Quân đội Nhân dân Việt Nam được hiện đại hóa mạnh mẽ, trang bị lại với vũ khí mới kể cả các vũ khí hạng nặng, các binh chủng kỹ thuật ra đời để đáp ứng chiến tranh hiện đại: không quân, radar, tên lửa phòng không... Quân đội Nhân dân Việt Nam liên tiếp tiến hành các cuộc tập trận lớn với giả định đánh quân đổ bộ đường không và chống xe tăng Mỹ.
Thập niên này đang có tranh cãi trong phe xã hội chủ nghĩa giữa những người thuộc "phe xét lại" ([[Nikita Sergeyevich Khrushchyov]] và Liên Xô) và những người tự nhận là "Marxist-Leninist chân chính" (Mao Trạch Đông và Trung Quốc) và các biện pháp cách mạng ở thế giới thứ ba bằng hòa bình hay bằng bạo lực cách mạng, gọi là [[Chia rẽ Trung-Xô|Trung-Xô chia rẽ]]<ref>Ford, Harold P., "Calling the Sino-Soviet Split", Studies in Intelligence, Winter 1998-99.</ref><ref>Chang Jung và Jon Halliday. ''Mao: The Unknown Story''. New York: Alfred A. Knopf, 2005.</ref><ref name="Jian Chen">Jian Chen. ''Mao’s China & the Cold War''. Chapel Hill, NC: The University of North Carolina Press, 2001</ref>.
Trung Quốc, lúc đó đang cạnh tranh vai trò lãnh đạo phe Xã hội chủ nghĩa với Liên Xô<ref name="Jian Chen"/>, cũng không muốn vai trò của mình kém hơn đối thủ cùng tư tưởng. Họ viện trợ cho Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, trong giai đoạn này, còn nhiều hơn Liên Xô. Họ khuyến khích Việt Nam Dân chủ Cộng hòa chiến đấu giải phóng miền Nam mà không sợ quân đội Mỹ tham chiến.
Mùa hè 1962, Trung Quốc gửi cho nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa súng đạn đủ để trang bị cho 200 tiểu đoàn. Trung Quốc đồng ý gửi tình nguyện quân vào Bắc Việt Nam nếu quân Mỹ vượt qua vĩ tuyến 17. Tính từ 1956 đến 1963, Trung Quốc đã chuyển cho miền Bắc số lượng vũ khí trị giá khoảng 320 triệu nhân dân tệ<ref name="Chi vien"/>. Tháng 12-1964, bộ trưởng quốc phòng Trung Quốc thăm Hà Nội và ký [[Hiệp ước hữu nghị hợp tác quân sự Việt-Trung]].
Về phía mình, Việt Nam Dân chủ Cộng hòa chủ trương giữ quan hệ tốt với cả Trung Quốc lẫn Liên Xô để tranh thủ càng nhiều viện trợ vũ khí càng tốt. Tuy nhiên Việt Nam Dân chủ Cộng hòa không chấp nhận mọi sự can thiệp vào đường lối chiến lược của họ.<ref>Liên Bang Xô Viết và chiến tranh Việt Nam. Ilya V.Gaiduk. Nhà xuất bản Công an Nhân dân 1998. Chương XI: Kẻ chiến thắng duy nhất. Trích: ''Khôn khéo vận dụng giữa trung Quốc và Liên Xô, Hà Nội đã giữ được vị trí độc lập trong các mục tiêu chính trị... Các nhà lãnh đạo Mỹ không thể hiểu được tại sao Liên Xô, một nước đã viện trợ đủ thứ về kinh tế và quân sự cho Việt Nam dân chủ cộng hoà, lại không thể sử dụng sự giúp đỡ này như là một động lực thuyết phục Hà Nội từ bỏ các kế hoạch đối với miền Nam của họ để rồi đồng ý đi tới một sự thương lượng.''</ref> Ông Lưu Đoàn Huynh, cố vấn ngoại giao Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, cho rằng vì cả hai bên Liên Xô và Trung Quốc chống nhau nên không bên nào có thể ép Việt Nam Dân chủ Cộng hòa theo đường lối của họ vì làm như vậy sẽ tạo cơ hội cho đối phương. Trên thực tế, Việt Nam Dân chủ Cộng hòa tự điều khiển cuộc chiến, tự quyết định đường lối của mình, khi nào đánh, khi nào đàm phán.<ref name="Apokalypse"/> Việt Nam Dân chủ Cộng hòa nhận vũ khí do các đồng minh viện trợ, nhưng sẽ tự chiến đấu bằng đường lối và nhân lực của đất nước mình.


==參考==
==參考==